(VOH) – Cùng với bình minh, hoàng hôn cũng là khoảnh khắc đẹp làm mê đắm con người. Bằng vẻ đẹp ảo diệu của ánh nắng chiều tà các thi nhân đã cho ra đời rất nhiều bài thơ về hoàng hôn hay và ý nghĩa.
Mục lục
- Thơ về hoàng hôn mang nỗi buồn man mác
- Bài thơ Hoàng hôn tình em – tác giả Thiện Sử
- Bài thơ Có những chiều – tác giả Thanh Hùng
- Bài thơ Hoàng hôn lẻ bóng – tác giả Trần Hạ Vi
- Bài thơ Chiều hoang – tác giả Võ Ngọc Cẩn
- Bài thơ Hoàng Hôn – tác giả Bảy Trần
- Bài thơ Chiều hoàng hôn – tác giả Thanh Hùng
- Bài thơ Chiều thương – tác giả Huỳnh Minh Nhật
- Bài thơ Hoàng hôn – tác giả Hồng Giang
- Bài thơ Chiều buông – tác giả Hạnh Nguyễn
- Ly khúc hoàng hôn – tác giả Phi Bằng
- Thơ về hoàng hôn trên biển
- Bài thơ Chiều trên biển vắng – tác giả Biển Chiều
- Bài thơ Hoàng Hôn – tác giả Thu Hằng
- Bài thơ Bóng hoàng hôn – tác giả Tú Nguyễn
- Bài thơ Đến nghe em – tác giả Mai Ngọc Thoan
- Bài thơ Chờ anh dưới hoàng hôn – tác giả Hồng Giang
- Bài thơ Biển tím chiều loang – tác giả Giọt buồn không tên
- Bài thơ Bóng hoàng hôn – tác giả Tú Nguyễn
- Những bài thơ về hoàng hôn đẹp
- Bài thơ Buổi Chiều – tác giả Xuân Diệu
- Bài thơ Hoàng hôn tím – tác giả Toàn Tâm Hòa
- Bài thơ Hoàng hôn nhớ - tác giả Lê Hoàng
- Bài thơ Gọi chiều – tác giả Trúc Thanh
- Bài thơ Hương chiều – tác giả Lê Hoàng
- Bài thơ Vu vơ – tác giả Thanh Hùng
Nếu bình minh là sự tượng trưng cho những điều tươi đẹp và mới mẻ thì hoàng hôn lại thường được gắn với những nỗi buồn sâu lắng, bởi vì hoàng hôn chính là sự kết thúc một ngày. Ngắm hoàng hôn như thể nhắc chúng ta biết rằng một ngày nữa lại sắp kết thúc, cuộc vui nào cũng tàn, hoặc người cũng có lúc sẽ rời đi...chính những điều đó dường như khiến cho hoàng hôn tuy đẹp nhưng buồn.
Thơ về hoàng hôn mang nỗi buồn man mác
Những bài thơ về hoàng hôn thường khá buồn và mang nhiều cảm xúc, bởi tác giả dường như đã gửi gắm hết thảy những tâm tư, tình cảm của mình vào trong từng câu thơ.
Bài thơ Hoàng hôn tình em – tác giả Thiện Sử
Lẫn trong nỗi nhớ bộn bề
Hoàng hôn dần nhuộm lê thê cõi lòng
Chỉ là nặng gánh riêng chung
Chỉ là ôm ấp hoài mong mới buồn
Người đi khuất dạng sơn truông
Đôi lần trở gót cội nguồn thuở xưa
Lá thu góp nhặt mấy mùa
Tình em cứ mặc nắng mưa vẫn chờ
Chờ khi sương mỏng giăng tơ
Nắng mai nhuộm dãy núi mờ đằng xa
Chờ vầng mây bạc vắt qua
Phũ trùm nỗi nhớ chiều tà… hoàng hôn
Chim xa mỏi cánh bồn chồn
Chuông chùa xóa dịu… thiệt hơn… hận thù
Còn ai dáng dấp vọng phu
Chìm trong sương khói mịt mù mỏi mong
Tình em nhuộm tím sầu đông
Bới niềm băng giá chất chồng dài thêm
Mình ên góp nhặt ưu phiền
Cất vào một góc hồn riêng đợi chờ
Bài thơ Có những chiều – tác giả Thanh Hùng
Có những chiều nhìn nắng ngủ mê say
Ta nghiêng vai hạt gầy rơi thật vội
Rồi loang nhạt trên đường dài muôn lối
Theo hoàng hôn cùng bóng tối cuối ngày
Có những chiều nhìn lá nhẹ lắt lay
Rơi thật nhẹ rắc đầy trên phố vắng
Để lại đó một không gian tĩnh lặng
Niềm ưu tư nghe nằng nặng nơi này
Có những chiều mưa rơi nhẹ trên tay
Từng hạt nhỏ tan ngay khi vừa chạm
Để lại đó một chút gì xúc cảm
Như chuyện xưa chưa lần dám tỏ bày
Có những chiều nhìn cơn gió nhẹ bay
Khơi niềm nỗi khi heo may vừa thoảng
Chút man mát vỗ về rồi tan loãng
Gợi lòng ta thêm một thoáng u hoài
Có những chiều lòng bất chợt nhớ ai
Khi nhìn gió và mây bay khắp nẻo
Từng chiếc lá rụng dần vì khô héo
Và hạt mưa đang lạnh lẽo rơi đều
Cho thu về tạo thêm cảnh đìu hiu.
Bài thơ Hoàng hôn lẻ bóng – tác giả Trần Hạ Vi
Chiều lẻ bóng, hút nhạn vương bến vắng
Mắt đượm buồn tắm sợi nắng hoàng hôn
Nhớ người thương. Nghe tê tái tâm hồn
Gió vuốt nhẹ! Khoảng không ôm giá lạnh
Khói lam chiều quyện quê nhà chen vách
Én rủ nhau soi bóng ánh tà dương
Nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ quê hương
Em lặng thầm uống giọt buồn cằn cỗi
Chiều tắt nắng. Buông màn đêm giăng lối
Con đường mòn cũng giận dỗi bâng quơ
Người thương ơi? Phải nhớ đến bao giờ
Phút trải lòng, mượn hồn thơ trông ngóng
Chỉ mình em ngắm hoàng hôn thả bóng
Gửi giọt buồn! Tõm khoảng trống hư không
Em nhớ anh. Nỗi nhớ xiết quặn lòng
Chiều lẻ bóng… Giữa mênh mông huyền ảo
Bài thơ Chiều hoang – tác giả Võ Ngọc Cẩn
Chiều đông con nắng đi hoang
Tình yêu dẫu vỡ vẫn còn tơ vương
Đường xa mờ mịt mù sương
Sầu giăng mấy lớp bụi đường trên vai
Hoàng hôn vẫy gọi đêm dài
Tiếng con chim nhạn bi ai gọi bầy
Gió lùa xám ngắt màu mây
Mưa bay lất phất lạnh đầy không gian
Bơ vơ chiếc bóng vỏ vàng
Liêu xiêu chân bước lệ tràn bờ mi
Người như đôi cánh chim di
Mùa đông tránh rét bay đi phương nào
Đêm về không ánh trăng sao
Nghe côn trùng khóc giữa bao la buồn
Tâm tư dậy ngọn sóng cuồng
Biết làm sao hiểu cội nguồn niềm đau
Thời gian đâu dễ phai màu
Cho nên nỗi nhớ ngàn sau vẫn còn
Chiều đông con nắng đi hoang
Trời còn mưa nắng ta còn nhớ em
Bài thơ Hoàng Hôn – tác giả Bảy Trần
Nhìn tia nắng ngã về chiều hấp hối
Chợt nhớ người từng nói vẫn mãi yêu
Hẹn tương phùng khi trời xế bóng chiều
Chẳng ngờ đó là điều không quên được
Hoàng hôn rớt cùng câu thề hẹn ước
Chắc người quên nên ngược lối đường tim
Kẻ nặng mang lại vẫn mãi đắm chìm
Ôm vết xước trong tim mòn mỏi đợi
Khi đã trọn đem tim hồng trao gửi
Là suốt đời vẫn đợi một hồi âm
Bóng xế rồi sao vẫn cứ lặng câm
Có kẻ ngốc âm thầm mong đợi mãi
Giọt nắng cuối chừng như còn nán lại
Nắng vừa tươi đã phải lụi tàn ngay
Lời hẹn thề vương trên những áng mây
Gió nhẹ thoảng đã bay vào vô định
Bài thơ Chiều hoàng hôn – tác giả Thanh Hùng
Ráng chiều ngả bóng về tây
Gió chao nắng thả vai gầy bên sông
Vàng phai thêm ửng sắc hồng
Ai chờ ai đợi mà mông mênh buồn
Lạ kìa đám lá nhẹ tuôn
Thu chưa kịp tới gió luồn ngang tai
Ồ không chắc tại u hoài
Nên lòng cứ ngỡ chiều phai hạ tàn
Nên hồn bận bịu miên man
Nhìn sông nước chảy tuôn tràn về đâu
Hình như gợn chút âu sầu
Nỗi niềm ai hiểu vài câu chuyện buồn
Nghiêng dần nhạt bóng hoàng hôn
Đưa tay vuốt lại tâm hồn phẳng phiu
Chiều nay cũng giống bao chiều
Có người nơi đó hắt hiu đợi chờ
Nữa rồi ta lại ngu ngơ
Hoàng hôn tẻ nhạt thẫn thờ mông lung
Phía xa còn mãi mịt mùng
Tắt dần chiếc bóng hình dung… chỉ là.
Bài thơ Chiều thương – tác giả Huỳnh Minh Nhật
Hoàng hôn lác đác hạt mưa ngâu
Gió qua mệt mỏi cánh nhạn sầu
Đôi lời thề hẹn mùa thu trước
Theo gió tìm về – anh tôi đâu?
Sao anh hờ hững lòng cô phụ?
Neo bến trùng xa: khách lãng du?
Câu hò bến đợi còn muôn thuở
Thuyền đi biền biệt chẳng tạ từ
Từ ngày anh đi, từ dạo ấy
Thu bỗng buồn tênh ở chốn đây
Đêm đêm nghe lá rơi bờ nguyệt
Lạnh lẽo hồn côi nhớ thương đầy
Dẫu biết anh xa ngàn vạn dặm
Tôi ngóng chờ gì mộng trăm năm?
Thầm trách tim yêu còn bé bỏng
Cứ mãi đợi chờ tình xa xăm…
Bài thơ Hoàng hôn – tác giả Hồng Giang
Hoàng hôn xuống lăn tròn trong nỗi nhớ
Nắng mỏng manh trăn trở níu đông tàn
Đời người mà ắt sẽ có hợp tan
Se sắt nhớ cung đàn thương nốt nhạc
Ngõ vắng nhỏ lá vàng khô xao xác
Sóng xô bờ xào xạc sợ biển đau
Chiều buông rơi để nỗi nhớ nhạt màu
Dấu yêu hỡi ở đâu người có thấy
Vần thơ tình viết hoài trên trang giấy
Đợi chờ ai run rẩy những khát khao
Vòng tay ôm bờ môi thắm hôm nào
Giây luyến ái đưa ta vào mộng mị
Với tình yêu xin người đừng suy nghĩ
Kẻo xuân hồng bì tị kém sắc tươi
Đã yêu nhau thì yêu đến trọn đời
Đừng như nắng rong chơi chiều đông giá
Hoàng hôn xuống câu thơ tình nghiêng ngả
Gửi cho người…
Là tất cả…
Tình anh !
Bài thơ Chiều buông – tác giả Hạnh Nguyễn
Chiều buồn buông vội câu thơ
Ngắm hoàng hôn đỏ thả tơ về trời
Buồn hiu quạnh quẽ bên đời
Ngắm mây lờ lững nhớ người phương xa
Dường như cũng chỉ mình ta
Bao chiều thương nhớ vào ra một mình
Hỏi mây hỏi gió lặng thinh
Một mình thương nhớ mối tình đơn côi
Mây chiều lờ lững cứ trôi
Trèo lên đỉnh nhớ ta ngồi buông câu
Chiều buông bao sợi tơ sầu
Là bao nhiêu nhớ nát nhàu con tim
Sương rơi lạnh buốt môi mềm
Giọt thương giọt nhớ khẽ len vào hồn
Ôm sầu lệ buốt rơi tuôn
Chìm vào giấc ngủ nỗi buồn vẫn theo.
Ly khúc hoàng hôn – tác giả Phi Bằng
Tiễn em về ảo mộng khẽ khàng rơi
Hoàng hôn phủ chân trời đau ngả tím
Ơi vạt nắng đọng thềm rêu chết lịm
Tiếng dương cầm sai phím lạc vòng tay.
Im bóng đời gió lộng phũ phàng lay
Ngàn lá đổ muộn ngày xao nẻo vắng
Hong kỷ niệm chuốc men tình dai dẳng
Ý phai tàn, tim trĩu nặng sầu thương.
Êm lối mòn cỏ dại khuất màn sương
U uẩn gợn canh trường ngăn giấc ngủ
Nâng nhẹ cánh hoa lòng đang héo rũ
Ố màu tranh phai sắc nụ hôn buồn.
In khắc vào tâm khảm lệ mưa tuôn
Nhìn con suối xa nguồn trôi tản mạn
Hờn chi nữa để tâm hồn ly tán
Ở phương nào ai trút cạn niềm tin!
Xem thêm:
Hoàng hôn là gì? Sự kỳ diệu của buổi chiều tà
60 stt câu nói hay về bầu trời, 20 bài thơ về bầu trời xanh hay nhất
Tuyển tập 48 status về mặt trời rực rỡ và ấm áp
Thơ về hoàng hôn trên biển
Với nhiều người có lẽ nơi ngắm hoàng hôn đẹp nhất chính là dưới bờ biển trải dài cát trắng, gió biển thổi rì rào bên tai, cùng với đó là hình ảnh ánh mặt trời từ từ dịu mát và lặn mất dưới đường chân trời xa kia.
Những lúc như thế, có thêm những dòng thơ về hoàng hôn trên biển thì những cảm xúc đã được chôn kín bao lâu chắc cũng sẽ ùa về. Nhưng, dù lòng bạn đang bình yên hay giông bão cũng mong bạn có thể cảm nhận được trọn vẹn khoảnh khắc đẹp đẽ nhất khi đứng trước khung cảnh trời nước bao la.
Bài thơ Chiều trên biển vắng – tác giả Biển Chiều
Ai đã từng dạo chân trên bờ cát
Ngắm lớp sóng xa dào dạt vỗ bờ?
Biển về chiều đẹp tựa những nàng thơ
Khi ánh hoàng hôn từng giờ buông thả
Rực bờ tây ánh hồng thơ mộng quá
Cảm xúc trào dâng thật lạ trong lòng
Nhìn chân trời tim cuộn nỗi chờ mong
Cảm giác bình yên như sà vòng tay mẹ.
Biển về chiều dịu dàng và lặng lẽ
Sóng rì rào khe khẽ hát lời ru
Sắc hoàng hôn nhuộm đỏ áng mây mù
Nhè nhẹ gió về…vi vu thông vẫy
Trong hoàng hôn biển đáng yêu quá đấy
Mỗi chiều về tôi lại thấy yêu thêm
Yêu trùng khơi yêu con sóng êm đềm
Yêu những con tàu ngày đêm hối hả
Xin chắp vần thơ viết về biển cả
Mộc mạc chân thành bởi đã quá yêu
Dâng hồn tôi xin tặng hết biển chiều
Cùng tim đỏ khắc tình yêu... mãi mãi.
Bài thơ Hoàng Hôn – tác giả Thu Hằng
Chiều chiều tiếng sáo diều vang
Vi vu hòa nhạc hai hàng thông reo
Hoàng hôn buông xuống theo ngày vào đêm
Buồn căng theo gió ngược lên
Tiếng chim gọi vịt bờ bên xa dần
Trên trời vang tiếng sáo ngân
Giọng hò mái đẩy lúc gần lúc xa
Hoàng hôn đỏ thắm chiều tà
Bóng người thiếu phụ mắt nhòa lệ rơi
Tình yêu đẹp lắm ai ơi
Niềm vui hạnh phúc suốt đời bên nhau
Sông sâu ai bắc nhịp cầu
Cho đôi bạn trẻ bên nhau đợi chờ
hoàng hôn chiều tím ước mơ
Con tim giá lạnh
Ngẩn ngơ mong chờ
Bài thơ Bóng hoàng hôn – tác giả Tú Nguyễn
Ta lặng lẽ giữa biển chiều êm ả
Bóng trăng soi nghiêng ngả ánh hoàng hôn
Tiếng tim yêu trên sóng vỗ dập dồn
Mái chèo khua thả hồn theo con nước
Thuyền lênh đênh con sóng đùa Trôi ngược
Mộng ước chúng mình như con nước vờn trăng
Núi nhô lên muốn níu cả cung hằng
Như tay anh níu vầng trăng em đó
Ta nhẹ nhàng lắng sâu từng hơi thở
Biển mênh mông nhưng không nỡ ồn ào
Cứ bình yên cho ta trao ân ái
Sóng rì rào như thẹn mãi vì ta.
Ánh trăng khuya như cũng đã sắp tà
Quay thuyền về ta miên man câu hát
Biển dịu êm đưa ta về bến bạc
Gió hiu hiu man mát đón bình minh.
Bài thơ Đến nghe em – tác giả Mai Ngọc Thoan
Ta khao khát chiều hoàng hôn trên biển
Có được em như hò hẹn hôm nao
Để cùng trao thứ hương vị ngọt ngào
Hòa quyện với tiếng rì rào của sóng
Em có biết một người đang trông ngóng
Chờ phút giây lãng mạn ấy không em
Cứ trông hoài mải miết đã bao đêm
Mong sẽ có một chiều trên biển vắng
Ta và em được say đắm bên nhau
Cùng tận hưởng những phút giây dịu ngọt
Và cảm nhận điều con tim muốn nói
Em có nghe tiếng gọi phía khơi xa
Ngày đêm vẫn cồn cào cùng tiếng sóng
Đó chính là khát vọng của tình yêu
Đến nghe em, ta hẹn một buổi chiều
Hoàng hôn xuống trao hôn nồng cháy bỏng!
Bài thơ Chờ anh dưới hoàng hôn – tác giả Hồng Giang
Em chờ anh chiều hoàng hôn màu tím
Nắng nhạt nhòa như lịm cả nhớ mong
Ngóng trông hoài đắng chát cả nỗi lòng
Mà sao mãi thuyền anh không trở lại
Sóng chiều nay cũng dập dồn hoang hoải
Bờ cát dài anh mê mải nơi đâu
Gió u mê xin hãy bắc nhịp cầu
Gửi đến anh cho tròn câu thề hẹn
Câu ước ao nửa chừng sao ứ nghẹn
Khúc giao mùa chợt nghẹn đắng vành môi
Con nước ròng thuyền cứ lững lờ trôi
Mặc kệ bến tủi hờn ngồi trông ngóng
Giọt lệ sầu bờ mi em ứ đọng
Chiều hoàng hôn con sóng cũng lao xao
Nỗi nhớ kia sao lại cứ dâng trào
Đem ký ức ùa vào tim buốt giá
Ở nơi nào thuyền anh còn nghiêng ngả
Có hay rằng ….
Em hóa đá….
Vọng phu !
Bài thơ Biển tím chiều loang – tác giả Giọt buồn không tên
Biển mênh mông biển thì thầm tiếng sóng
Hoàng hôn buồn như lắng đọng chiều hoang
Bước cô đơn nghe tim thức dâng tràn
Cho nỗi nhớ miên man xuôi dĩ vãng
Chuyện tình xưa ngủ yên theo ngày tháng
Chợt quay về như tản mạn đâu đây
Biển nhấp nhô từng con sóng dâng đầy
Tung bọt trắng đắp xây bao ảo mộng
Tình ngày củ chôn vùi trong vô vọng
Em theo chồng cho lạc lõng đời anh
Theo tháng năm cho nỗi nhớ xây thành
Cho thắt thẻo từng canh tim hoang lạnh
Biển chiều hôm đẹp mờ mờ nhân ảnh
Biển tròng trành sóng sánh hạt sương đêm
Biển mơn man ru trọn giấc êm đềm
Sao vẫn thấy buồn thêm bao hoài niệm
Ngày xưa đó em rất yêu màu tím
Em đi rồi biển tím cả hồn anh
Tình yêu ơi sao bôi xoá cho đành
Theo ngày tháng tóc xanh giờ đã bạc
Thuyền tình ơi sao thẫn thờ trôi dạt
Không bến neo buồn man mát bơ vơ
Lững lờ trôi cho nỗi nhớ dại khờ
Cho bến mãi hững hờ xa diệu vợi
Biển cô đơn cánh nhạn buồn chấp chới
Tôi lặng thầm ngồi đợi bóng hình ai.
Bài thơ Bóng hoàng hôn – tác giả Tú Nguyễn
Ta lặng lẽ giữa biển chiều êm ả
Bóng trăng soi nghiêng ngả ánh hoàng hôn
Tiếng tim yêu trên sóng vỗ dập dồn
Mái chèo khua thả hồn theo con nước
Thuyền lênh đênh con sóng đùa trôi ngược
Mộng ước chúng mình như con nước vờn trăng
Núi nhô lên muốn níu cả cung hằng
Như tay anh níu vầng trăng em đó
Ta nhẹ nhàng lắng sâu từng hơi thở
Biển mênh mông nhưng không nỡ ồn ào
Cứ bình yên cho ta trao ân ái
Sóng rì rào như thẹn mãi vì ta
Ánh trăng khuya như cũng đã sắp tà
Quay thuyền về ta miên man câu hát
Biển dịu êm đưa ta về bến bạc
Gió hiu hiu man mát đón bình minh!
Xem thêm:
90 status về hoàng hôn buồn, cap về cảnh chiều hoàng hôn ngắn gọn hay
35+ bài thơ về thiên nhiên hay, câu thơ về phong cảnh thiên nhiên khiến bạn say đắm
Top 40 stt cảnh đẹp gửi gắm tâm tình trước thiên nhiên, đời sống
Những bài thơ về hoàng hôn đẹp
Có rất nhiều bài thơ về hoàng hôn nhưng không mang hơi hướng của nỗi buồn mà nó lại gợi cho người đọc một chút niềm vui, hân hoan hoặc như đang lạc vào đâu đó trong một buổi chiều lộng gió, rủ bỏ hết mọi buồn phiền, thả hồn mình vào những ánh chiều rơi... thật đẹp!
Bài thơ Buổi Chiều – tác giả Xuân Diệu
Buổi chiều đi lảng ở chân mây,
Hoa tím trên sông thoảng điệu gầy.
Cửa đợi khép thêm đôi mí lả;
Mái tranh nghe ấm một niềm tây.
Buổi chiều đi lảng ở chân mây…
Khói mỏng lên dây móc xóm làng
Với trời không sắc đứng nghiêm trang.
Âm thầm có những câu than thở
Trong rậm lau phơ chấm bụi vàng.
Nón xa đi khuất mãi về tây,
Một điểm mong nhà giữa bóng cây.
Tựa ngõ bằng tre nhìn én liệng,
Những nàng thôn nữ đứng, thơ ngây.
Buổi chiều đi lảng ở chân mây…
Con đường nguồn gốc tự vu vơ
Lạnh lẽo chân qua, để bụi mờ.
Thờ thẫn cây đa trên bến cũ
Đêm đêm như nhớ chị đò xưa.
Thoáng trong đôi sợi gió hây hây
Một thoảng hương xa chứa mộng đầy.
Có lẽ vong hồn năm tháng cũ
Trở về phảng phất luyến đâu đây.
Buổi chiều đi lảng ở chân mây…
Bài thơ Hoàng hôn tím – tác giả Toàn Tâm Hòa
Em về ngã nón chiều trôi
Hoàng hôn tím nhặt để rồi tương tư
Đã yêu màu tím bao chừ
Mà sao em giữ khư khư chẳng rời !?
Khẽ cười em bảo với tôi
Màu hoa tím ấy thay lời thủy chung
Trời xui có buổi tương phùng
Giữa hoàng hôn tím muôn trùng xuyến xao
Tôi về trời đất chênh chao
Màu tim tím ấy quyện vào trong mơ
Lẽ đâu định mệnh chực chờ
Gặp nhau một thoáng bất ngờ lại yêu
Vòng xoay duyên nợ trớ trêu
Người dưng khác họ sao nhiều nhớ nhung
Hoàng hôn tím biếc mông lung
Tạ từ không nói ngại ngùng… hẹn nhau.
Bài thơ Hoàng hôn nhớ - tác giả Lê Hoàng
Ngồi buồn
Nhặt nắng chiều rơi
Hoàng hôn nhuộm tím khung trời mơ xưa
Nhớ ai? Biết nói sao vừa
Nụ cười ánh mắt cho ta ngậm ngùi
Mình giờ cách trở xa xôi !
Nên thương chỉ biết mượn lời thơ trao
Con tim cuộn sóng dâng trào
Nhớ buổi ngọt ngào …xao xuyến bờ môi
Người yêu hỡi! Người yêu ơi
Xa nhau ngắn ngủi, sao dài lê thê
Nhớ thương mỗi lúc đêm về
Căn phòng trống trải… dạ nghe cồn cào.
Bài thơ Gọi chiều – tác giả Trúc Thanh
Chiều chậm lại chiều ơi…!
Cho tôi nhặt sợi mây chui vào ngủ quên trên tóc mẹ
Hái ký ức xanh rì còn dan díu hạt sương
Thả cong liềm trăng nửa chừng mây trú nắng
Cha khoác áo rêu đời thương kiếp Hạc Phù Điêu*
Chậm lại chiều ơi!
Tôi vút tuổi thơ lên trời gom mơ ước
Đuổi bắt khói lam mơn trớn ngọn lau gầy
Chậm lại chiều ơi cho lũ cò về kịp tổ
Khi gió mang mùa rắc trắng hoa cau
Chậm lại chiều ơi!
Tôi thả nhớ cho phù sa tắm gội
Gọi yêu thương về neo lại bến thơ
Chiếc lá khô trôi, con cá lìm kìm bơi lội
Cha gác dầm cuốn lưới buộc xuồng câu
Chiều chậm lại chiều ơi!
Tôi gọi tháng ba hít đầy hương hoa bưởi
Ngắt cọng rau ngò ngát hơi thở đồng quê
Chậm lại chiều ơi! Tôi nhặt nhớ thương về xâu chuỗi
Kết tặng mẹ môi cười thơm thảo trước… Chiều rơi
Bài thơ Hương chiều – tác giả Lê Hoàng
Gió thoảng nhẹ hương chiều tan trong đó
Là mùi thơm …hoa cỏ dưới chân đồi
Nồng nàn khóm bưởi lên ngôi
Dịu dàng khói tỏa, của nồi cơm quê
Chiều đưa bước mây về đâu… mây hỡi !
Tẩm hương tràn gói gửi đến phương nao?
Bâng khuâng bến nhỏ dạt dào
Lăn tăn đợt sóng làm chao con thuyền
Hương xót lại .. nơi miền quê yêu dấu
Mùi cơm chiều mẹ nấu buổi hoàng hôn
Nghe sao ấm cả tâm hồn
Ru bao ngày tháng, mênh mông ngọt ngào .
Bài thơ Vu vơ – tác giả Thanh Hùng
Nắng chiều lơ lửng quyện sương bay
Đếm thử bao nhiêu mới đến ngày
Chiếc lá nhẹ rơi theo gió mát
Ngỡ ngàng ta tưởng lọn heo may.
Có nắng vừa loang buổi xế tà
Để rồi nhường chỗ giọt mưa sa
Hắt hiu mây xám làm u tịch
Bất chợt bâng khuâng nhớ quá hà.
Ai làm lấp lánh hạt châu rơi
Giọt nước trong veo tưới xuống đời
Ta thấy nỗi niềm còn lắng đọng
Bềnh bồng theo những phút chơi vơi.
Gió làm hòa quyện sợi mây đan
Tí tách hạt mưa gõ nhịp đàn
Thấp thoáng trong vườn con dế ngủ
Mà lòng cảm thấy thật miên man.
Có người từng nói “đừng ngắm hoàng hôn khi bạn buồn” bởi nó chỉ khiến cho nỗi buồn của bạn càng thêm buồn mà thôi! Nhưng nếu bạn là một người yêu cái nắng dịu nhẹ của chiều tà, thích sự cô tịch khi ánh nắng lụi tàn để màn đêm lên ngôi thì “ngắm hoàng hôn” cũng là một cách hưởng thụ cuộc sống. Cuộc sống này vốn đã vội vã, vậy nên nếu có thể hãy để cho tầm hồn có những khoảnh khắc chầm chậm ngắm nhìn những sự thay đổi của đất trời cũng như cuộc sống xung quanh ta.
Sưu tầm
Nguồn ảnh: Internet